Chuyển đến nội dung chính

[QLC - Nhiếp Cửu La Cut] CÚ RỜI ĐẤT XANH - Chương 19

 CHƯƠNG 19


Tưởng Bách Xuyên cười ha hả: "Tức chứ, nhưng có tức hay không thì việc cũng đã như thế rồi."


Tước Trà trừng ông ta: "Con người anh, lòng dạ thật đen tối. Cái tên Viêm Thác kia ra tay tàn nhẫn như thế, nhỡ đâu đi báo thù cô ta thì làm thế nào? Anh không phải nói cô ta hữu dụng sao, nếu vậy sao còn đẩy người ta ra ngoài?"


Tưởng Bách Xuyên tắt đèn phòng tắm, ôm eo Tước Trà đi xuống lầu: "Em không hiểu rồi, trong tay anh giữ ba người nhưng hỏi không được cái gì, giữ lại còn có ích gì? Muốn câu cá lớn, phải quậy đục nước, thả người ra, là bởi vì muốn làm nước ngầm trong cái ao nay chuyển động."


"Hơn nữa, sao có thể gọi là lòng dạ đen tối? Như thế này đúng là đã đẩy cô ta ra ngoài, nhưng anh đã thông báo kịp thời cho cô ta, cũng hứa sẽ giúp đỡ hết mình đúng không nào? Chỉ cần cô ta đồng ý, muốn trốn chỗ anh bao lâu tùy ý, anh sẽ cung kính với cô ta như một vị bồ tát."


Nhiếp Nhị là một thanh đao tốt, nhưng chỉ bằng lòng ở trong vỏ, muốn dùng tới còn phải hỏi ý kiến của cô ta, quả thật dùng không thuận tay cho lắm.


Mọi việc hiện tại vẫn mù mờ, đối phương như thế nào tới giờ ông ta vẫn chưa rõ, người giỏi thì phải làm nhiều, đẩy Nhiếp Nhị ra thử nước là việc làm thích hợp nhất, nếu là vàng thật thì sẽ không sợ lửa, nếu không phải, có đưa cô ta lên cao và cung phụng cũng chẳng có ý nghĩa gì, có khi cô ta bí quá hóa liều, không còn đường lui, dứt khoát xuống nước nhập bọn, làm người đi cùng đường với ông ta thì sao?


Đang lúc suy nghĩ thì điện thoại vang lên, là bên Nhiếp Cửu La gửi tin nhắn qua.


Tưởng Bách Xuyên liếc nhìn Tước Trà.


Tước Trà rất hiểu chuyện quay người đi.


Tưởng Bách Xuyên mở tin nhắn ra.


- Nếu như Viêm Thác tìm đến, tôi sẽ cố gắng hết sức tự mình giải quyết.


Tưởng Bách Xuyên không trả lời, nhìn chằm chằm vào tin nhắn đang bốc cháy, hừ một tiếng, mím môi thành một đường.


Giỏi thật, không cần ông ta chăm sóc cơ đấy.


-------------------------------


Lâm Linh vội gật đầu, cảm thấy chủ đề quá nặng nề, cố ý nói đến chuyện khác nhẹ nhàng hơn: "Đúng rồi, anh sao lại bỏ rơi cô gái xinh đẹp như thế này vậy?"


Viêm Thác chưa hiểu: "Cái gì bỏ rơi cơ?"


Lâm Linh mím môi cười, lấy điện thoại mở tấm ảnh trong đó, rồi đưa cho anh xem: "Là cái cô Nhiếp này nè, ban đầu thật sự không có manh mối gì, dì Lâm còn bảo phải điều tra cô ấy."


Sau đó Đại Đầu xuất hiện, lần theo nguồn gốc, tìm được Viêm Thác và Răng Chó, ở chỗ Nhiếp Cửu La tự nhiên cũng được cho rằng không có giá trị gì, nên đã không quan tâm nữa.


Viêm Thác nhìn chằm chằm vào bức ảnh, đó thật ra không phải đơn thuần là một bức ảnh, mà là ảnh bìa tạp chí, Nhiếp Cửu La mặc một chiếc áo hai dây vải cotton màu xanh cổ điển, quần bloomers màu đen có dây rút, chân trần ngồi bên khung cửa sổ bằng gỗ cũ kỹ, đầu hơi cúi xuống, cau mày trầm tư, bên ngoài cửa sổ là khung cảnh mờ ảo của cây xanh, hai bàn tay lấm lem bùn đất.


Torng sự tùy ý có một vẻ đẹp rất thảnh thơi, đây là một bức ảnh được chụp nhanh trong giờ nghỉ rất thành công.


"Ảnh tạp chí?"


Lâm Linh gật đầu: "Cô ấy khá có tiếng tăm trong giới điêu khắc, trên mạng tìm thấy rất nhiều."


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[QLC - Nhiếp Cửu La Cut] CÚ RỜI ĐẤT XANH - Danh sách chương

  Lưu ý trước khi đọc: Bản dịch truyện được thực hiện bởi QUẦN LÔNG CORP. Đây là bản dịch cho riêng câu chuyện của Nhiếp Cửu La. Nhiếp Cửu La   - Tên thật là Nhiếp Tịch, 25 tuổi, giá trị nhan sắc thuộc hàng top, giá trị vũ lực cũng đứng hàng top. Cô xinh đẹp, thông minh, suy nghĩ và miệng lưỡi khi tranh luận khó ai có thể qua được cô, tính cách cực kỳ "ăn miếng trả miếng", và không kém phần nghịch ngợm...  x em tiếp Danh sách chương Chương 2                        Chương 3                        Chương 4                       Chương 5                       Chương 6                       Chương 8                       Chương 9   ...

[QLC - Nhiếp Cửu La Cut] CÚ RỜI ĐẤT XANH - Chương 56

 CHƯƠNG 56 Súng tiểu liên đã để Hàn Quán mang theo, trong tay Trần Phúc cũng chỉ còn một cây súng nhỏ, hắn lên đạn, trong lòng cảm thấy có vài phần may mắn: Cũng may băng đạn trong tay Hàn Quán đã nã sạch, nếu không khi cây súng tiểu liên đó rơi vào tay đối phương và quay họng súng về phía hắn, vậy thì hắn ăn đủ. Khi tiến đến gần cửa, Trần Phúc lại gọi: "Hàn Quán?" Vẫn không chút tiếng động. Trần Phúc quả quyết lao vào trong với họng súng giơ lên, sẵn sàng khai hỏa bất cứ lúc nào. Nhưng những gì Trần Phúc nhìn thấy bên trong cánh cửa lại làm hắn ta lạnh gáy, vừa sửng sốt vừa thấy quỷ dị. Trong phòng rất lộn xộn, đó là những gì thường thấy trong một phòng máy bơm bỏ hoang: máy bơm đã mục nát từ lâu, ống nước đầy bụi bặm, trên mặt đất có không ít mảnh gạch vỡ do những viên đạn xuyên thủng bức tường. Trên mặt đất trống có một vũng máu. Sát góc tường có một miệng giếng. Bình thường trong những nhà máy bơm bỏ hoang, nếu không khóa chặt cửa thì cũng sẽ lấp miệng giếng lại, đây là đ...

[QLC - Nhiếp Cửu La Cut] CÚ RỜI ĐẤT XANH - Chương 54

 CHƯƠNG 54 Sau khi Nhiếp Cửu La trở về khách sạn đã ngủ bù một giấc dài và có giấc mơ ngọt ngào. Cô thấy bản thân đã mở tour triển lãm xuyên quốc tế, phòng triển lãm được bố trí rất trang nhã, còn cô thì mặc một chiếc váy dài khoét lưng sắc vàng rực rỡ, đang đi trên tấm thảm mềm mại đắt tiền. Trong phòng chờ, các phóng viên đến từ nhiều nơi trên thế giới đang đợi phỏng vấn cô. Khi sắp bước đến cửa thì cô dừng lại. Lão Thái ở bên cạnh hỏi: "Sao vậy?" Cô đáp: "Ồ, mục tiêu cuộc đời dễ dàng thực hiện được thế này, cảm thấy có chút trống rỗng." Đó là một giấc mộng đẹp đến nỗi khoảnh khắc khi tỉnh dậy, cô gần như quên mất mình đang ở đâu, ánh nắng buổi chiều rất dịu dàng, óng ánh sắc vàng, khiến người ta không nhớ ra cách một tầng kính chính là mùa đông lạnh giá. Nhiếp Cửu La lười biếng nằm một lúc, sau đó bật dậy thu dọn hành lý. Việc của Tưởng Bách Xuyên đã nhờ bên Viêm Thác rồi, Hình Thâm thì qua chỗ Dư Dung, cô cũng nên trở về nhà thôi. -------------------------------...